Hãy tưởng tượng mình là con cá bống trong truyện cổ tích tấm cám và hãy kể lại chuyện bị mẹ con cám hại
Hãy tưởng tượng mình là con cá bống trong truyện cổ tích tấm cám và hãy kể lại chuyện bị mẹ con cám hại
Share
Lost your password? Please enter your email address. You will receive a link and will create a new password via email.
Please briefly explain why you feel this question should be reported.
Please briefly explain why you feel this answer should be reported.
Please briefly explain why you feel this user should be reported.
Hãy giúp đỡ người khác giải quyết rắc rối, và rắc rối của bạn sẽ biến mất.
Em tham khảo bài làm dưới đây nhé:
I.MB:
– Xin tự giới thiệu với mọi người, tôi là chú cá Bống mà Tắm bắt được và được cô ấy nuôi dưới giếng. Cô Tấm lúc nào cũng chăm lo cho tôi còn mẹ con nhà Cám thì luôn rình rập đe dọa giết tôi
II. TB:
-Từ khi mang tôi về nuôi, ngày nào cô Tấ cũng gọi tôi lên cơm bằng một câu mật mã mà chỉ tôi và cô ấy biết.
– Chính vì vậy khi nghe thấy câu mật mã kia tôi cứ nghĩ rằng đó chính là cô Tấm gọi cho ăn nên quẫy đuôi vui mừng sung sướng ngoi lên
– Thật không ngờ, chính sai lầm đó đã chấm dứt cuộc đời tôi
– Khi tôi ngoi lên mặt nước thì thông thấy khuôn mặt gian ác của hai mẹ con Cám
– Tôi định quẫy đuôi bơi xuống đáy giếng nhưng không kịp
– Hai mẹ con Cám đã dùng một chiếc lưới tròn có cán rất dài vớt tôi lên. Lúc này tôi biết cuộc đời mình đã chấm dứt, chẳng còn hi vọng gì nữa
– Tôi cố vùng vẫy để trườn ra khỏi lưới nhưng không thể nào thoát ra được vì cái lưới ấy được làm rất chắc chắn
– Khi bắt được tôi, hai mẹ con Cám thỏa thuê lắm bởi vì chúng biết khi giết tôi thì Tấm rất đau lòng.
– Họ đem tôi ra róc xương mổ thịt, thế là tôi chết trong đau đớn và căm hận. Dù có xuống suối vàng thì tôi cũng không thể nào quên cảm giác ấy
III. KB:
– Tôi hận thấu xương mẹ con Cám, tôi hi vọng chúng sẽ không bao giờ được hưởng hạnh phúc.
Tôi là nhân vật cá bống trong truyện cổ tích Tấm Cám- một câu chuyện đã không còn xa lạ gì đối với mỗi người dân Việt Nam. Qua lời căn dặn của ông bụt, tôi đã đến với cô Tấm hiền lành, nhân hậu để giúp đỡ cô trong cuộc sống. Và nhờ vậy, tôi đã có những trải nghiệm vô cùng đáng nhớ.
Tấm là một người con gái bất hạnh. Cha mẹ mất sớm, cô phải sống cùng mụ dì ghẻ và cô em gái cùng cha khác mẹ tên là Cám. Mụ dì ghẻ và Cám là hai người phụ nữ vô cùng độc ác, gian xảo. Tấm bị ghẻ lạnh, bị bắt làm tất cả mọi công việc nặng nhọc trong nhà trong khi Cám thì được mẹ nuông chiều, suốt ngày chỉ chơi bời nhàn nhã.
Một hôm, mụ dì ghẻ sai Tấm và Cám đi bắt tôm bắt tép, ai bắt được nhiều hơn, mụ ta sẽ thưởng cho một cái yếm đào. Vốn quen làm việc, lại chăm chỉ lao động nên chẳng mấy chốc, Tấm đã bắt được đầy một giỏ tôm. Cám thấy vậy liền tìm cách cướp hết thành quả của chị rồi chạy về nhà trước. Tấm bị mất toàn bộ tôm tép, ngồi ôm mặt khóc. Bụt hiện ra hỏi nguyên nhân, Tấm kể lại toàn bộ sự tình. Bụt nghe xong liền bảo Tấm tìm trong giỏ xem còn sót lại thứ gì không. Tấm làm theo thì thấy trong giỏ còn một chú cá bống. Chú cá bống đó chính là tôi. Bụt nói Tấm hãy đem tôi về thả vào cái giếng sau nhà, ngày ngày nuôi nấng, chăm sóc tôi. Tấm làm theo, từ đó, tôi trở thành người bạn duy nhất của cô Tấm. Mẹ con Cám thấy vậy liền tìm cách bẫy tôi, bắt tôi lên để làm thịt. Tôi phải rời xa cô Tấm hiền lành và trở về với ông bụt trên tiên giới, hằng ngày dõi theo cuộc đời của cô Tấm. Sau khi phát hiện tôi không còn nữa, Tấm buồn quá, ôm mặt khóc. Thấy vậy, bụt lại hiện lên. Sau khi hiểu rõ sự tình, bụt bảo Tấm hãy đi tìm xương của tôi, cho vào bốn cái lọ và đặt dưới gầm giường, sẽ có lúc chúng sẽ giúp đỡ được Tấm. Tấm vâng lời và làm theo. Nhờ có sự giúp đỡ của đàn gà, Tấm đã tìm thấy xương của tôi mà mẹ con Cám để lại.
Năm.ấy, nhà vua mở hội, bà con dân làng ai cũng nô nức đi xem, mẹ con nhà Cám cũng ăn vận lộng lẫy đi trẩy hội. Vì không muốn Tấm tham dự, mụ dì ghẻ đã trộn một thúng đỗ đen và một thúng đỗ xanh, bắt Tấm phải nhặt đỗ xanh ra đỗ xanh, đỗ đen ra đỗ đen, xong xuôi mới được đi xem hội. Tấm tủi thân quá, vừa nhặt vừa khóc. Bụt lại hiện lên, hóa phép cho một đàn chim bay đến nhặt hết đỗ cho Tấm. Rồi bụt bảo Tấm hãy lấy bốn cái lọ dưới gầm giường lên, lập tức bốn cái lọ liền biến thành bộ quần áo lộng lẫy, một đôi giày đẹp, và một con ngựa khỏe khoắn. Tấm liền thay trang phục, trang điểm thật đẹp rồi phi ngựa đến kinh đô tham dự lễ hội. Giữa đường, Tấm làm rơi một chiếc hài xuống sông. Khi kiệu của nhà vua đi qua, thấy chiếc hài, vua liền truyền lệnh: “ Người con gái nào đi vừa chiếc giày này, ta sẽ lấy làm vợ”. Các cô thiếu nữ thi nhau ướm thử chiếc giày, mẹ con Cám cũng thế, nhưng không ai vừa với nó cả. Đến lượt Tấm đi thử, chiếc giày vừa như in. Nhà vua vui mừng đưa Tấm trở về hoàng cung trong sự ngỡ ngàng của hai mẹ con nhà Cám.
Đến ngày giỗ cha, Tấm xin phép nhà vua được trở về nhà. Mẹ con Cám nhân cơ hội này tìm cách hãm hại Tấm. Nhân lúc Tấm trèo lên cây hái cau, mẹ con Cám ở dưới đã đốn đổ thân cây khiến Tấm ngã và chết đi. Nhà vua biết tin vô cùng đau buồn. Mụ dì ghẻ liên đưa Cám vào cung, thay thế chị.
Lại nói, sau khi chết, Tấm hóa thành một chú chim vàng anh, bay đến cung vua cất tiếng hót ríu rít. Nhà vua đang buồn vì cái chết của Tấm, nghe tiếng hót liền vui vẻ trở lại, từ đó, nhà vua luôn thân thiết với chú chim vàng anh. Cám thấy vậy, liền bắt chim vàng anh và giết thịt, sau đó vứt lông ra góc vườn. Tại đó mọc lên một cây xoan đào cành lá xum xuê tỏa bóng mát cho nhà vua nằm. Nhà vua thấy thoải mái nên trưa nào cũng sai người mắc võng nằm dưới cây xoan đào. Cám lại nổi cơn ghen, sai người chặt cây xoan đào làm thành khung cửi. Một hôm đang dệt cửu, Cám nghe có tiếng nói: “ Cót ca cót két/ Lấy tranh chồng chị/ Chị khoét mắt ra”. Cám nghe vậy sợ quá, liền đốt khung cửi rồi vứt tro ra ngoài thành. Tại đó mọc lên một cây thị, chỉ có duy nhất một quả tỏa hương thơm ngào ngạt. Một bà lão đi qua, nói: “ Thị ơi thị rơi bị bà/ Bà để bà ngửi chứ bà không ăn”. Quả thị liền rơi và bị của bà lão. Từ đó, trong nhà bà xảy ra rất nhiều chuyện kì lạ, mỗi khi bà ra ngoài, dường như có người đã dọn dẹp nhà cửa và nấu cơm sẵn cho bà. Một hôm, bà quyết định về nhà tìm hiểu nguyên nhân thì thấy Tấm đang dọn dẹp nhà cửa. Bà liền chạy đến ôm Tấm, từ đó hai người sống với nhau như mẹ con.
Một hôm, nhà vua ghé vào quán nước của bà lão, thấy miếng trầu của bà rất giống với miếng trầu mà Tấm đã têm, liền yêu cầu được gặp người têm trầu. Nhà vua gặp lại Tấm, vui mừng, hạnh phúc, nhà vua đón Tấm trở lại hoàng cung. Tấm về cung, đã trừng trị Cám thích đáng. Mụ dì ghẻ nghe tin con mình chết, cũng lăn ra chết. Từ đó, Tấm và nhà vua chung sống hạnh phúc bên nhau.
Sau bao nhiêu biến cố, bao nhiêu khó khăn, thử thách và đấu tranh, cuối cùng, cô Tấm cũng đã tìm được hạnh phúc cho mình. Tôi và ông bụt ở trên trời, cũng mừng thay cho Tấm. Thật đúng là ở hiền thì gặp lành.